Những Phút Cuối Của Tử Tù Nguyễn Đức Nghĩa Và Nạn Nhân, Tử Tù Nguyễn Đức Nghĩa: Chỉ Còn Lại Nước Mắt…

-

Ngay trước lúc được "về bên gia đình", trong những lúc chờ thi hành án, tử tù Nguyễn Đức Nghĩa run rẩy viết ra phần nhiều dòng tâm tư rỉ máu...


Cái giá phải trả

Sau gần bốn năm bị tuyên phạt tử với tội ác man rợ tạo ra hồi tháng 5/2010, cuối giờ chiều ngày 22/7, tại trại giam số 1 (Công an Hà Nội), tử tù túng Nguyễn Đức Nghĩa đã bị Hội đồng thực hành án (gồm đại diện tòa án nhân dân Tối cao, Viện KSND Tối cao, cục thực hành án, lãnh đạo trại giam số 1) thực hành bản án tử hình bằng hình thức tiêm thuốc độc. Sau đó, xác tử tù này được lưu giữ tại công ty xác bệnh viện 19-8 (bộ Công an), trước khi được cho phép người nhà đến nhận về.

Bạn đang xem: Tử tù nguyễn đức nghĩa

Ngay vào đêm 22/7, bà Phạm Thị Chuân (mẹ Nguyễn Đức Nghĩa) cùng nhiều người thân trong gia đình đã túc trực tại bệnh viện, chờ đến giờ được phép đưa xác Nghĩa về quê chôn cất.


*

Những bút tích cuối cùng của "sát thủ tiết lạnh" Nguyễn Đức Nghĩa trước lúc bị hành quyết (ảnh: tarotnlife.edu.vn)


Sáng sớm 23/7, theo quan giáp của PV, đứng trước chống lạnh của nhà tang lễ bệnh viện 19-8, bà Chuân héo hắt và gầy guộc, lặng lẽ chú ý thi thể nhỏ được đưa đến với đôi mắt đỏ hoe. Đến 9h sáng cùng ngày, sau khi ngừng một số thủ tục cần thiết, rất cấp tốc chóng, xác Nghĩa được chuyển ra một chiếc xe chăm dụng chờ sẵn phía ngoài. Ít phút sau, chiếc xe lặng lẽ lăn bánh theo đường vành đai 3 hướng về quốc lộ 1A. Thi thể của tử tù túng Nguyễn Đức Nghĩa được đưa thẳng về thái bình (quê nội Nghĩa) để chôn cất bên cạnh mộ bố là ông Nguyễn Đức Hùng.

Chiều 23/7, căn bên tại phường Lãm Hà, quận Kiến An, TP. Hải chống – nơi Nghĩa xuất hiện và lớn lên -vẫn đóng cửa im ỉm, cổng khóa chặt, vắng lặng. Mặc dù nhiên, có nhiều dấu hiệu cho thấy căn công ty vừa được ai đó dọn dẹp. Ngày 24/7, bà Chuân đưa di ảnh Nguyễn Đức Nghĩa về công ty và có tác dụng đám tang cho bé trai.

Tâm sự với PV, bà C. (hàng xóm) trầm giọng kể: “Tâm trạng đâu nhưng rình rang hả chú. Gọi là bao gồm chút thủ tục báo lễ, kẻo thằng Nghĩa dưới ấy tủi thân. Kể từ sau khoản thời gian ông Hùng mất, bà Chuân lên Hà Nội sống với cô bé gái. đơn vị cửa, vườn tược bà ấy đều gửi gắm hàng xóm nhờ trông nom. Nghĩ cũng thương bà Chuân, hai ông bà đều sống hiền lành, tử tế được cả buôn bản quý mến. Ai ngờ, tai họa ập đến. Giờ chồng chết, nhỏ bị tử hình... Không biết bà ấy sống sao đây?”.


*

Nguyễn Đức Nghĩa bị tuyên án tử hình vào vụ án được coi là một vào những vụ án man rợ nhất từ nhiều năm trở lại đây (ảnh: Thành Long).


Sự trùng hợp “lạnh người” giữa nhì gia đình

Hơn bốn năm đã trôi qua, với ông Nguyễn Văn bố - bố nạn nhân Nguyễn Phương L., quãng thời gian dài vừa qua không nhiều nhiều đã giúp ông với gia đình lấy lại thăng bằng vào cuộc sống.

Tâm sự với PV, ông ba nói mình không thể nào quen được với cảm giác thiếu vắng con gái trong bữa cơm gia đình. Giá cơ hội đó bao gồm một điều ước, người phụ vương sẽ nguyện ước cho đàn bà ông được trở về dương gian, ngồi ăn cơm ở vị trí thân quen thuộc, xới chén bát cơm nóng mang đến bố mẹ ấm lòng. Mất cô đàn bà đầu lòng ngoan hiền, vợ chồng ông bố dành hết tình thương vào cậu đàn ông thứ hai.

Nghe tin cơ quan thẩm quyền thi hành bản án tử hình Nguyễn Đức Nghĩa, ông ba lặng người trong ít phút rồi nói, giọng chậm rãi: “Bố mẹ như thế nào cũng thương con, đau xót khi tất cả sự mất đuối nhưng mọi thứ đã quá lâu rồi, Chủ tịch nước cũng đã chưng đơn xin ân xá tội tử hình với Nghĩa phải trả giá mang đến những tội lỗi cơ mà mình đã gây nên cho ko chỉ gia đình tôi mà mang đến toàn xã hội. Nghĩa đã làm cho những việc không nên trái cùng cơ quan chức năng thực hiện án tử hình là điều hoàn toàn đúng pháp luật nhằm giữ nghiêm kỷ cương...", ông tía nói.

Ông bố cũng bày tỏ, mọi việc bao gồm thế làm sao thì cũng diễn ra rồi đề nghị có ao ước muốn, tất cả thù hận cũng chẳng thể giải quyết được gì. Cùng với đó, ông bố cũng ý muốn muốn được gửi một vài lời phân chia sẻ, động viên đến người mẹ già của Nghĩa.

Cũng vào buổi nói chuyện, ông bố đã kể về một bí mật cơ mà ông giấu kín đáo suốt bốn năm qua. Theo lời ông, đó thực sự là một câu chuyện kỳ lạ nhưng ông thấy ví dụ có sự trùng hợp giữa gia đình ông cùng gia đình Nguyễn Đức Nghĩa. “Chỉ trước hôm ông Hùng mất bởi vì tai nạn giao thông vận tải vài ngày, tôi cũng bị tai nạn giao thông vận tải khá nặng, nhưng may mắn qua khỏi” – ông ba nói.

Theo lời ông Ba, hôm đó, ông đang đi xe sản phẩm trên đường, bởi đau buồn chuyện của đàn bà nên đã đâm vào dải phân cách, ông bị bất tỉnh giữa đường. “Rất may tôi được người đi đường đưa vào cấp cứu tại bệnh viện E, những bác sỹ đã chữa trị tận tình, tôi mới tai qua nạn khỏi”. Như muốn minh chứng mang đến lời nói của mình, ông ba chỉ tay lên vết sẹo nhiều năm trên trán đã được lớp tóc mái che đi không nhiều nhiều.

Như một sự trùng hợp, sau đó không nhiều lâu, bố Nguyễn Đức Nghĩa trong một lần tham gia giao thông vận tải bằng xe lắp thêm đã bị tai nạn bỏ mạng giữa đường. Cũng chỉ vì mải suy nghĩ, lo lắng cho bé trai.

Kết thúc buổi trò chuyện, ông bố nước mắt rưng rưng, trải lòng: “Tôi đã quên hết những chuyện đau buồn trước đây. Thừa khứ tang thương đã khép lại, tôi ko muốn nghĩ đến nó nữa rồi”.

Bí ẩn những loại thư cuối

Được biết, vào những ngày cuối thuộc của cuộc đời, bao gồm lẽ vì chưng linh cảm được loại chết cận kề, Nguyễn Đức Nghĩa bỗng rứa tính đổi nết, trở đề nghị rất cục cằn với cũng rất nhiều lần đập đầu vào tường, song sắt hòng tự tử. Để đảm bảo bình yên cho Nghĩa, vài ngày trước khi thi hành án tử hình, cán bộ trại tạm giam số 1 đã chuyển tử tội nhân này tới một buồng giam đặc biệt. Phòng giam này tứ bề được bao bọc kín bằng xốp cùng chăn bông để ngăn anh ta làm liều.

Trong thời khắc chờ thực hiện án, Nghĩa đã viết vài chiếc gửi về mang lại gia đình. Trong khổ giấy ngang với 8 cái chữ, tử tù túng 30 tuổi viết những lời rỉ máu: “Mẹ, anh chị và những con thân yêu. Vậy là sau hơn bốn năm lâu năm chờ đợi, cuối cùng cũng đến ngày nhỏ được trở về mặt gia đình. Mọi người hãy mừng cho nhỏ nhé”. Bằng nét chữ run rẩy, Nghĩa cũng bảo: “Yêu mẹ, anh, các chị và các con vô cùng”. Cuối thư, cựu sv đại học Ngoại thương viết: “Con của mẹ - Nguyễn Đức Nghĩa”. Lá thư trên được Nghĩa viết thời gian 17h30 ngày 22/7. Dừng bút, Nguyễn Đức Nghĩa được cán bộ quản giáo bê cho chén phở kê nhưng anh ta cũng chỉ ăn được vài gắp rồi buông đũa.

Lá thư khiến ít nhiều những người được tiếp cận tỏ ra bất ngờ khi quanh đó mẹ và anh chị, tử tội phạm này còn gửi đến “các con”. Nhiều người mang lại rằng “các con” ở đây là “các cháu” của Nghĩa, tuy vậy theo tìm kiếm hiểu, lề thói của người tỉnh thái bình (quê nội Nghĩa), người Hải phòng (nơi Nghĩa hiện ra và lớn lên) tuyệt người Hà Nội (nơi Nghĩa đã sinh sống 12 năm) đều ko nơi nào gọi con cháu là con.

Một bản án tử hình mang lại Nghĩa, đó là một sự trả giá chỉ xứng đáng. Tuy vậy nỗi nhức thì vẫn tồn tại mãi với gia đình Linh. Đó mới thực sự là hậu quả quyết liệt của tội ác…


Tôi, với tư cách là 1 nhà báo, đang từng gặp mặt Nguyễn Đức Nghĩa những lần: từ thời điểm anh ta bị bắt giam trên Phòng cảnh sát Hình sự Công an TP Hà Nội, cho đến những ngày ngóng xét xử tại Trại lâm thời giam Hà Nội, đến phiên sơ thẩm và phúc thẩm.

Nghĩa, đối diện tôi, trong toàn bộ những lần ấy, hồ hết ở khoảng cách rất gần, bao gồm cuộc trò chuyện khá thoải mái, gồm có cuộc truyện trò đong đầy nước đôi mắt của Nghĩa mà tôi tin, kia là đều giọt nước đôi mắt sám hối, dù vẫn quá muộn mằn.

Nhưng lần nào thì cũng vậy, cảm hứng lạnh người vẫn xộc đến trong tôi. Nhất là lúc tôi quan sát vào đôi tay Nghĩa. Đôi bàn trắng tay trẻo lắm, thư sinh lắm, mà sao hoàn toàn có thể ra tay giết người một cách tàn độc cho vậy. Nhìn đôi bàn tay ấy, tôi luôn bị ám ảnh bởi gương mặt trong sáng sủa của Linh vào di hình ảnh và gương mặt buồn bã của cha Linh.

Cô gái vô tội ấy đã bị tiêu diệt một cách oan uổng dưới đôi bàn tay nhìn white trẻo thư sinh kia. Cha Linh cứ sau mỗi phiên tòa xét xử xét xử kẻ giết con mình lại hốc hác hơn, gian khổ hơn.

Và, một phiên bản án tử hình mang đến Nghĩa, đó là một trong những sự trả giá bán xứng đáng. Dẫu vậy nỗi nhức thì vẫn tồn tại mãi với gia đình Linh. Đó new thực sự là hậu quả quyết liệt của tội ác…

*
Nghĩa bật khóc trong phiên tòa xét xử phúc thẩm.

Xem thêm:

Nghĩa cúi đầu như cố gắng thu bản thân lại trước ống kính sản phẩm công nghệ ảnh.

- Em vẫn nhận thấy quà thăm nuôi của gia đình đều chứ? - Tôi hỏi.

- Tuần nào cũng có thể có quà chị ạ, không hề thiếu mọi sản phẩm vật dụng thiết yếu.

Giọng Nghĩa ban đầu nghẹn lại. Mười ngón tay ném lên bàn cứ cụ đan ghì vào nhau. Nghĩa bặm môi lại, lạng lẽ một hồi, cụ kìm nén nhằm khỏi nhảy ra giờ khóc.

- Bố chị em em thật khổ, chắt lọc từng đồng bạc tình nuôi em khôn lớn, nạp năng lượng học đàng hoàng. Núm mà, em không trả nghĩa được gì thì hiện giờ ông bà lại cần lặn lội từ tp hải phòng lên gửi vàng cáp, thăm nuôi em. Chắc bà bầu em khóc các lắm đấy…

Cả ngày ngồi bó giò trong phòng giam, ký ức tuổi thơ cứ vắt hiện về, như một cuốn phim quay đủng đỉnh mà toàn bộ mọi khuôn hình hầu như làm em nhức đớn. Nhớ từ khi còn học cấp cho 1, người mẹ ngày ngày dắt đi học, hại em cận thị nặng, qua đường nhỡ va quệt vào fan đi xe cộ máy. Em nên đeo kính từ năm lớp 1. Số kính cứ tăng vùn vụt. Hiện thời đã bắt buộc đeo kính tới 9,5 điốp.

Hồi học cung cấp 3, ra mãi trường Ngô Quyền học, biện pháp nhà cả chục cây số. Chiều chiều tan học cứ thấy em về muộn là tía em lo. Em nhớ tuyệt nhất là dáng ba ngồi chờ em không tính cửa với hình ảnh mẹ tất bật vào bếp chuẩn bị cơm mỗi chiều trang bị Bảy lúc đón em từ tp hà nội trở về. Bây chừ mọi thứ đã vĩnh viễn là quá khứ không lúc nào trở lại được nữa. Em không bao giờ còn cơ hội được trở về với thân phụ mẹ, với ngôi nhà nhỏ ở hải phòng nữa rồi.

Nghĩa khóc, hai bàn tay bấu chặt đem mặt bàn, mặc trộn nước mắt cứ nỗ lực tuôn rơi.

Em biết, cho dù em bao gồm chết sản phẩm trăm, hàng nghìn lần cũng bắt buộc nào bù đắp được đa số tội ác quá khiếp sợ mà em đã gây nên với mái ấm gia đình Linh, với mái ấm gia đình em và những người có tương quan khác. Lầm lỗi của em gây ra là thừa lớn, không một ai kể cả bạn dạng thân em, em cũng tất yêu tha máy được mang đến mình. Tức thì từ mẫu khoảnh khắc gắng dao đâm Linh là em biết, em vẫn tự tước đoạt đi cuộc sống của chính bản thân mình rồi…

Trong khoảng thời hạn từ khi tạo án đến lúc bị bắt, em gồm về công ty hai lần. Thấy em có vẻ như buồn bã, bể chồn, chị em em hỏi bao gồm gì bất an không mà lại em không đủ can đảm thú nhận. Em cũng đi lễ nhà thờ hai lần: một lần ở Tòa chánh trên phố Hoàng Văn Thụ bí quyết nhà em khoảng gần chục cây số cùng một lần trong nhà thờ phái mạnh Hà ở gần nhà, nhưng em cũng không dám xưng tội trước Chúa. Em cũng nghĩ mang lại chuyện ra tự thú hoặc trường đoản cú vẫn bởi thuốc ngủ cho nhẹ nhàng cùng được toàn thây lúc trở về với mèo bụi. Mà lại rồi, em đang không làm được gì cả. Đó là hầu như tháng ngày khủng khiếp nhất so với em. Em hầu hết không ăn, không ngủ được. Lúc nào thì cũng có cảm xúc đang có một tảng đá siêu nặng đè lên ngực em, ép tim em mang lại ngạt thở.

Từ khi bị bắt, em mơ thấy Linh nhị lần. Một lần lúc em ở nhà tạm giữ. Em thấy cô ấy hiện nay về, mặc đầm trắng toát, đến bên em, ngay sát lắm nhưng không hiểu nhiều sao khuôn mặt lại vô cùng mờ. Lần lắp thêm hai là lúc em đã bị đưa vào giam trong Hỏa Lò. Lần này, cô ấy cũng mặc bộ váy trắng toát. Cô ấy cứ đứng nhìn em nhưng lại không nói gì cả. Em cũng chú ý cô ấy, thấy rõ mồn một. Chả hiểu gồm linh ứng gì không mà 2 ngày sau đó giấc mơ này em thừa nhận được thông báo của Cơ quan khảo sát rằng, đã tìm được phần sót lại của thi hài cô ấy rồi.

2. Tại phiên tòa sơ thẩm, lúc được nói lời sau cùng, Nghĩa cũng thú dấn rằng: "Với đều tội ác khủng khiếp mà tôi đã gây nên thì dù cho có chịu nút án như thế nào đi chăng nữa vẫn luôn là quá nhẹ.

Thậm chí án tử hình hàng nghìn hàng nghìn lần cũng chỉ hỗ trợ cho thân nhân của Linh vơi bớt phần nào sự phẫn nộ với kẻ tội nhân như tôi cùng thêm phần như thế nào đó rất có thể giảm được sự găng của dư luận chứ cũng quan yếu nào bù đắp được chiếc tội lỗi mà lại tôi khiến ra".

Mong ước sau cuối của Nghĩa trước lúc nhận bạn dạng án là: "Thời gian trôi đi, khi mà khoảng thời gian rất ngắn đền tội của tớ đã qua bao gồm một ai đó dự phiên tòa ngày hôm nay, rất có thể biết được phiên tòa xét xử này qua truyền hình xin suy nghĩ về tôi như suy nghĩ về một con người thông thường đã gục ngã, đang phạm phải sai lầm không thể tha trang bị được, đã cần trả giá chỉ đắt đến tội ác nhưng mà mình gây nên chứ chưa hẳn nghĩ về tôi như 1 tên giết người máu lạnh".

Nhưng sau phiên tòa sơ thẩm ít ngày thì Nghĩa lại làm solo kháng cáo. Báo mạng viết rằng, Nghĩa kháng nghị là bởi vì cha. Rằng, cha Nghĩa đang khóc và trong cuộc chạm chán mặt Nghĩa tại trại giam sau phiên sơ thẩm, phụ vương Nghĩa cứ dặn đi dặn lại Nghĩa rằng, con nên kháng cáo. Rằng, Nghĩa yêu cầu có tinh thần vào sự sống, bị tiêu diệt thì ko có thời cơ để chuộc tội đề nghị hãy cố gắng hy vọng vào hồ hết điều giỏi đẹp.

3. phiên tòa xét xử phúc thẩm lần thứ nhất bị hoãn vì sự vắng phương diện của LS Ngô Ngọc Thủy, người bào chữa cho Nguyễn Đức Nghĩa. Một mon sau, phiên phúc thẩm được mở lại. Cha Nghĩa từ bây giờ đã mất trong một tai nạn đáng tiếc giao thông. Nghĩa làm việc tòa, khóc nức nở, cứ đứng yên ổn trước vành móng ngựa, mặc trộn nước mắt rã tràn qua kẽ tay.

Ông Ba, cha đẻ của nàn nhân Nguyễn Phương Linh, kể từ sau tử vong đớn đau của đứa đàn bà mà ông cực kì yêu quý luôn luôn luôn sinh sống trong một trung tâm trạng ảm đạm bã. Sau mỗi lần gặp ông, ngơi nghỉ mỗi sự kiện pháp luật của vụ án, lại thấy ông già hơn, gương mặt khắc khổ hơn, trầm uất hơn. Xuất phát điểm từ 1 người cha hạnh phúc cùng với đứa con gái xinh đẹp, tốt giang, hiện nay ông là một trong người cha đau đớn khi đứa con, 1 phần máu mủ của chính mình đã bị sát hại một cách dã man.

*

Trong phiên tòa xét xử phúc thẩm, ông ngồi ở hàng ghế trên. Sau sống lưng ông là bà mẹ âu sầu của Nguyễn Đức Nghĩa. Tôi thấy lưng ông còng hơn. Khuôn mặt ông tương khắc khổ rộng so với phiên tòa xét xử trước. Lúc vị nhà toạ phiên tòa xét xử theo công cụ định buộc phải chào làng những lời khai nhấn một cách chi tiết hành vi phạm tội của Nguyễn Đức Nghĩa đối vớicon gái ông, tôi lưu ý thấy không mang khăn vệ sinh nước mắt. Phụ nữ ông đã trở nên sát sợ dã man, bị tước đoạt đi hình hài một phương pháp vô cớ bởi bàn tay tội lỗi của kẻ đứng trước vành móng ngựa chiến kia. Ông đã trở nên mất con. Không còn nỗi đau nào rộng thế.

Nhưng toàn bộ những người tham dự phiên tòa, cả xét xử sơ thẩm và phúc thẩm, đông đảo được tận mắt chứng kiến thái độ yên tâm của ông trước bị cáo. Ông tịnh ko một lời rủa sả, miệt thị kẻ đã gây ra nỗi buồn bã tột cùng mang lại ông và gia đình, dù ông hoàn toàn có quyền căm phẫn. Ông là 1 trong những người hiền khô nhưng mặc dù thế thì cũng ko thể đáp ứng được lời khẩn cầu của mẹ bị cáo rằng, ông ba ơi xin ông hãy cho nhỏ tôi được sống. Ông nói rằng, hãy để cho pháp lý lẽ làm đúng chức vụ của mình. Hầu như tội ác đều yêu cầu bị trả giá xứng đáng. Và, chính là điều hoàn hảo nhất đúng.

Diễn tiến của vụ án Nguyễn Đức Nghĩa

- Đêm 18/5, Nguyễn Đức Nghĩa bị Công an hà nội bắt duy trì tại gia đình một người họ mặt hàng ở Thái Nguyên.

- Ngày 7/6, search thấy phần thi thể bị bỏ xuống sông Cấm của nàn nhân.

- Ngày 14/7, toàn án nhân dân tối cao TP tp. Hà nội mở phiên tòa xét xử sơ thẩm và tuyên vạc Nguyễn Đức Nghĩa tử hình, đồng thời bị cáo đề xuất bồi thường xuyên cho mái ấm gia đình nạn nhân Nguyễn Phương Linh 113 triệu đồng. Hoàng Thị Yến bị tuyên phạt 15 tháng tù đọng treo vị tội "Không cáo giác tội phạm".

- Ngày 27/7, Nguyễn Đức Nghĩa gửi đơn kháng cáo lên VKSND về tối cao trong các số đó nhấn to gan lớn mật bị cáo ko phạm tội giết bạn với tình tiết hung ác như kết luận của tòa.

- Ngày 13/10, tandtc tối cao vẫn mở phiên tòa phúc thẩm xét xử Nguyễn Đức Nghĩa. Mặc dù nhiên, phiên tòa xét xử phúc thẩm đã bị hoãn bởi vì sự vắng khía cạnh của LS Ngô Ngọc Thủy, người bảo đảm an toàn quyền lợi hòa hợp pháp đến bị cáo. Lý do mà LS Thủy giới thiệu trong lá đối chọi xin hoãn phiên tòa xét xử gửi cho tới Hội đồng xét xử phúc thẩm là do ông phải tham dự một hội thảo quốc tế từ ngày 12 mang lại ngày 25/10.

- Ngày 11/11, phiên tòa xét xử phúc thẩm được lật lại tuyên y án tử hình so với Nguyễn Đức Nghĩa.

- Ngày 15/11, Nguyễn Đức Nghĩa làm solo xin ân xá, nhờ vào cán bộ Trại tạm bợ giam Công an TP tp hà nội gửi lên quản trị nước.

- tháng 1/2012, quản trị Nước vẫn bác đối chọi xin ân bớt án tử hình của Nguyễn Đức Nghĩa.